Definify.com
Definition 2024
haljennut
haljennut
Finnish
Verb
haljennut
- Past active participle of haljeta.
Declension
Inflection of haljennut (Kotus type 47/kuollut, no gradation) | |||
---|---|---|---|
nominative | haljennut | haljenneet | |
genitive | haljenneen | haljenneiden haljenneitten |
|
partitive | haljennutta | haljenneita | |
illative | haljenneeseen | haljenneisiin haljenneihin |
|
singular | plural | ||
nominative | haljennut | haljenneet | |
accusative | nom. | haljennut | haljenneet |
gen. | haljenneen | ||
genitive | haljenneen | haljenneiden haljenneitten |
|
partitive | haljennutta | haljenneita | |
inessive | haljenneessa | haljenneissa | |
elative | haljenneesta | haljenneista | |
illative | haljenneeseen | haljenneisiin haljenneihin |
|
adessive | haljenneella | haljenneilla | |
ablative | haljenneelta | haljenneilta | |
allative | haljenneelle | haljenneille | |
essive | haljenneena | haljenneina | |
translative | haljenneeksi | haljenneiksi | |
instructive | — | haljennein | |
abessive | haljenneetta | haljenneitta | |
comitative | — | haljenneine |