Definify.com
Webster 1913 Edition
Belle
Belle
(bĕl)
, Noun.
A young lady of superior beauty and attractions; a handsome lady, or one who attracts notice in society; a fair lady.
Webster 1828 Edition
Belle
BELLE
,Noun.
bel.
Definition 2024
bèlle
bèlle
Limburgish
Noun
bèlle ?
Verb
bèlle
Conjugation
Montfortian conjugation of bèlle (first conjugation)
non-finite forms | infinitive | gerund | present participle | past participle | adjective | adverb |
---|---|---|---|---|---|---|
(tö) bèlle | 't bèlle n | bèllendj | höbbe gebèl | gebèldje, gebèldjer, gebèldjes | gebèldj, gebèldjelik | |
number & tense | verb-second | verb-first | ||||
present | past | subjunctive | present | past | subjunctive | |
first person singular | bèl | bèldje | bèlle | bèl | bèldje-n | bèlle-n |
second person singular | bèls | bèldjes | bèlle | bèls | bèldjes | bèller |
third person singular | bèltj | bèldje | bèlle | bèltj'r | bèldje | bèller |
first person plural | bèlle | bèldje | bèlle | bèltj | bèldje | bèlle |
second person plural | bèltj | bèldje | bèlle | bèltj | bèldje | bèlletj |
third person plural | bèlle | bèldje | bèlle | bèlle | bèldje | bèller |
other forms | noun | imperative singular impolite | imperative singular polite | imperative dual | imperative plural | inclusive |
't gebèl n | bèl! | bèltj! | bèltj, bèlletj! | bèltj! | bèllem |